Dưới bánh xe cuộc đời!

Đây là đoạn ám ảnh nhất với mình sau khi đọc cuốn sách này. Nhiều người cho rằng cuốn này kết thúc buồn, nhưng mình chỉ thấy kết thúc rất thanh thản. Cái chết đôi khi không đáng sợ bằng việc sống trong áp lực nặng nề, mất phương hướng, cuộc đời trôi theo miệng lưỡi và kỳ vọng của người khác. Cuốn sách này không chỉ người trẻ nên đọc mà mình nghĩ phụ huynh nên đọc để thấu hiểu.

Cái chết đôi khi không đáng sợ bằng việc sống trong áp lực nặng nề, mất phương hướng

Cái chết đôi khi không đáng sợ bằng việc sống trong áp lực nặng nề, mất phương hướng

"Đến mười giờ ông khóa cổng trước. Nếu con trai ông muốn chè chén cả đêm nó có thể đi tìm cái giường khác mà ngủ.

Thế rồi cuối cùng, giấc ngủ đã chiếm lấy ông và cả cơn giận dữ của một người cha.

Chính vào giờ phút ấy, Hans - mục tiêu của mọi lời đe dọa từ cha mình - đang trôi chầm chậm dọc theo con sông mát lạnh. Đêm mùa thu lạnh lẽo nhìn xuống thân hình tối đen của cơ thể đang trôi nổi trong khi mặt nước xanh sẫm ngịch ngợm đôi tay, mái tóc và đôi môi không còn chút màu máu của cậu. Không ai biết làm sao mà Hans rơi xuống nước. Có lẽ cậu đã lạc đường và bị trượt chân ở một vài đoạn dốc đứng bên bờ sông; có thể cậu khát và mất thăng bằng... Nhưng dù vì lý do gì, thì lúc này cậu bẽ cũng đã xua tan đi được sự nhọc mệt và nỗi sợ hãi của bản thân bằng cách đưa mình vào trong cái ôm ấp lặng yên nơi vòng tay tử thần."

Ngày hôm sau thi thể Hans được tìm thấy đâu đó và được đưa về nhà. Nhìn thấy thi thể con trai, người cha đặt cây roi sang một bên và rũ bỏ cơn giận đã dồn nén suốt bấy lâu của mình.

TIN LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN