Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại

"Khi một giấc mơ trở thành hiện thực thì cũng là lúc một giấc mơ đẹp vừa bị đánh cắp đi"

Biết buồn là sự kiện trọng đại của tuổi trưởng thành. Buồn không đơn giản là cảm xúc, mà nó là trạng thái nhận thức

Biết buồn là sự kiện trọng đại của tuổi trưởng thành. Buồn không đơn giản là cảm xúc, mà nó là trạng thái nhận thức

"Nếu như bạn sinh ra trong thời chiến bạn được thời đại tặng cho một lí tưởng đấy là giải phóng dân tộc, ít ra bạn không dằn vặt nửa đời người xem mình sinh ra để làm gì và có ý nghĩa gì".

- 1: Khi chúng ta lớn lên, những nỗi thất vọng cũng lớn lên cùng.

- 2: Chiến thắng không phải tất cả cho dù chúng ta có chiến thắng tất cả đi chăng nữa. Lionel Messi

- 3: Có những ngày chỉ biết nằm lặng im giữa tuổi trẻ, rất muốn được ôm chính mình và nói lời xin lỗi chính bản thân mình.

- 4: Viết văn là dạng thức lột đồ tâm hồn.

- 5: Có một ngày chúng ta nhận ra những tổn thương đã đưa ta đến gần với cuộc đời này, đến gần với hạnh phúc.

- 6: Khi một giấc mơ trở thành hiện thực thì cũng là lúc một giấc mơ đẹp vừa bị đánh cắp đi.

- 7: Cuộc sống có trước, đúng sai có sau. Có đôi khi hãy cứ làm gì đó đi, đừng nghĩ, rồi một ngày đẹp trời bạn sẽ nhận ra tất thảy những việc đã xảy ra đều nên xảy ra.

- 8: Ước mơ chỉ cần đủ lớn để bạn lớn lên trong đó.

- 9: Chúng ta cứ đi từ từ cứ học về cuộc sống, cũng không có nghĩa là chúng ta bỏ một phần đời không theo đuổi giấc mơ.

- 10: Chờ đợi sự công nhận chính là một loại gông cùm.

- 11: Mặc dù người ta than trời ơi, gọi trời ơi như thế nhưng người ta ít ngước mắt lên nhìn trời.

- 12: Người ta bị tầm thường đi khi không còn yêu thứ gì cả.

- 13: Ai cũng truy tìm cảm giác an tâm như cái lí do bảo hiểm ra đời.

- 14: Không có hạt giống nào trong đất lại biết mình trở thành một bông hoa cả.

- 15: Chúng ta dĩ nhiên rất dễ dàng gặp được nhau chỉ là không bao giờ gặp được con người ngây thơ, hồn nhiên của ngày xưa nữa.

- 16: Tâm hồn người ta cũng như cái cây vậy, rồi sẽ đến mùa thay lá.

- 17: Thứ ngăn cảm bạn không phải là những thứ xấu xa mà là những thứ tốt đẹp.

- 18: Cuộc sống là một dòng chảy. Hãy để cho mọi thứ được trôi đi. Về phía trước.

- 19: Đến cuối cùng. Sự sống rồi cũng sẽ qua. Buồn hay vui cũng đều có ý nghĩa riêng của nó.

- 20: Thời gian như những mùa hoa. Nở nở tàn tàn. Hết mùa này đến mùa khác nối nhau.

- 21: Hãy cẩn thận với vùng đất hứa trong giấc mơ của anh, khi anh thức dậy nó có thể không còn đáng mơ như vậy.

- 22: Không có sự trưởng thành không đau đớn. Sự có mặt của mọi thứ đều có câu chuyện đằng sau nó. Câu chuyện nào cũng đẹp.

- 23: Tôi là một cô gái yêu tóc. Có rất nhiều cô gái yêu tóc. Giống như yêu việc chỉ mình là con gái mới có tóc dài vậy.

- 24: Cái ngôi nhà lạnh buốt khi gió bấc lùa qua khe cửa, bức tườngmaf mỗi khi đóng đinh lại bong cả mảng đất rụng lả tả, nơi mà tôi đã dùng nhiều năm để nghịch dại mà mãi mãi vẫn không khôn ra khi còn nhỏ, ừ thì nó lớn lên đi vào thiên thu rồi.

- 25: Một dạng bạo hành nhân danh tình yêu.

- 26: Con người phải đi qua bao nhiêu cám dỗ và khúc quanh co để muốn bé lại, về giữa sân nhà xưa ăn một bữa cơm như thế?

- 27: Yêu là một động từ cần rất nhiều tư cách, vì một kho đã nói yêu bản thân phải chứng minh được điều đó.

- 28: Lần theo những lối về ấu thơ, tôi tìm thấy kí ức bốn mùa yêu thương rời rạc.

- 29: Những người trưởng thành luôn cần hiểu thứ gì đó hơn là cảm nhận thứ gì đó.

- 30: Nhiều lựa chọn quá có thể không phải là một điều hay ho cho lắm. Rồi mai này chúng ta sẵn sàng bỏ qua bao nhiêu thứ để chờ một thứ mà chúng ta nghĩ là tốt hơn?

- 31: Từ " mãi mãi " là từ làm tất cả chúng ta buồn không riêng gì chuyện xa nhà mà nhiều chuyện khác nữa.

- 32: Không phải người có nhiều nhất là người sẵn sàng cho đi.

- 33: Có một ngày mà người ta sẽ nhân danh tuổi trẻ bỏ tất cả để mà ra đi và cũng có những ngày khác người ta không muốn nhân danh cái gì cả bỏ tất cả để trở về.

- 34: Tôi không nghĩ mạnh mẽ là không cần gì cả.

- 35: Đừng dùng đầu để hiểu về hạnh phúc. Đó là việc của trái tim.

- 36: Nhà đấy, nơi mà hễ chúng ta kêu đói là được chiều chuộng, cái nơi chẳng làm gì cũng thấy như đã được làm gì.

- 37: Nhà là nhà, không phải thùng rác đựng nỗi bực dọc chúng ta mang về từ thế giới. Như thế có được không?

- 38: Từ giai đoạn quảnh gánh lo đi và vui sống đế quẳng gánh vui đi mà lo sống người ta gọi mĩ miều đó là trưởng thành.

- 39: Đến tuổi có khả năng sinh nở. Không đồng nghĩa với có khả năng làm mẹ. Chúng ta đã luôn quá tự tin và lầm lẫn.

- 40: Yêu đời, yêu người cần có sức mạnh không?

- 41: Khi chúng ta bị hoàn cảnh dồn ép, vắt kiệt như quả cam điều chúng ta phản ứng lại là thứ chảy từ bên trong chúng ta ra. Nếu trong ta là hận thù chúng ta sẽ phản ứng bằng hận thù. Nếu trong ta là tình yêu. Chúng ta sẽ phản ứng bằng tình yêu. Không có lí do gì trong bạn là tình yêu mà bạn lại phảm ứng bằng hận thù.

- 42: Chúng ta có thể tha thứ. Nhưng không dễ dàng quên.

- 43: Khi con người ta lớn lên thì tình yêu cũng phải lớn lên theo. Nếu không nó trở thành chật hẹp.

- 44: Nếu một người cảm thấy được yêu thương anh ta sẽ thấy mọi cuộc chiến đấu trên đời không còn ý nghĩa gì nữa.

- 45: Chúng ta là những tiểu hành tinh không chạm vào nhau, quá kiêu hãnh để thừ nhận mình cô đơn đến mức buộc phải tỏ ra rất ổn.

- 46: Vết thương để hở. Thì mới nhanh liền da

- 47: Các mối quan hệ tránh xung đột là các mối quan hệ chết yểu, nếu xung đột không thể quyết định được thì kết thúc sớm vẫn hơn đúng không.

- 48: Hoa tàn rồi nở, mặt trờ mọc rồi lặn, thuỷ triều lên rồi xuống mọi sự thay đổi cứ nối tiếp nhau diễn ra. Không có lí do gì trong vòng quay bất tận sinh diệt của tạo hoá đó lại có tình yêu bất diệt.

- 49: Đừng dùng năm tháng để xem ai có lỗi.

- 50: Ngày mai, dù bạn làm gì. Hãy nhớ là chúng ta đang lớn lên cùng nhau.

- 51: Biết buồn là sự kiện trọng đại của tuổi trưởng thành. Buồn không đơn giản là cảm xúc, mà nó là trạng thái nhận thức.

- 52: Nếu như bạn sinh ra trong thời chiến bạn được thời đại tặng cho một lí tưởng đấy là giải phóng dân tộc, ít ra bạn không dằn vặt nửa đời người xem mình sinh ra để làm gì và có ý nghĩa gì.

- 53: Giữa thời bình này, con người lại có chiến tranh trong chính nội tâm của mình.

- 54: Biết đâu vì một phút cả nghĩ, cuộc đời ra sẽ rẽ sang hướng khác mãi mãi thì sao?

- 55: Tôi khóc vì dù nói lời xin lỗi, thực tình không hiểu mình có lỗi gì.

- 56: Một bông hoa không cạnh tranh với bông hoa khác nó chỉ đơn giản là bung nở.

- 57: Người ta đang đi đâu? Sao họ luôn có mặt ở trên đường? Họ có đến được nơi họ cần đến không?

- 58: Hi vọng chúng mình không phải nói : ngày xưa tôi từng có một trái tim.

- 59: Trái tim hai mươi như một cánh đồng.

- 60: Tuổi hai mươi. Nên sống như một bông hoa dại?

TIN LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN